Thử đeo buồi giả chơi trần cô em hàng xóm cà thơi

Này bạn trai kia, tay bạn hảy đưa lên thân thể cũa cô ta, sờ mó, mân mê, vuốt ve … Nghe thế, Hùng chăm chú theo dỏi câu chuyện. Hùng thổ lộ cảm giác cũa lòng mình tới Thánh Cô. Yếm lụa bó sát, nâng đôi bầu vú to. – Cô Loan nói chuyện nên giử ý tứ một chút chứ. Chàng quay sang ăn uống bình thường. Trên bàn thờ có một bức tượng cũa Thiên Hậu bằng đá ngọc thạch trắng. Như biết được rằng Hùng đả thuần được luồng Âm Dương Phá Khí, cô Nguyệt thở hổn hển, ngồi dậy bảo Hùng. Hai người nhìn nhau như trao cả tâm hồn. Cầm dùi gỏ nhẹ lên mặt trống. Nghe cô Nguyệt giải thích, Hùng tủm tỉm cười nói. Tiếng trống, tiếng đàn, ngưng bặt. Người nam chúi đầu vào hạ thể người nử. Cô Loan nhan nhẹn quay người lại, đưa lưng về phía mặt cũa Hùng rồi phóng lên cao. Lúc nào chàng củng tìm cách bảo vệ Liểu, chăm sóc nàng từng ly từng tí. Căn phòng không sáng lắm vì trời bên ngoài củng đả tối. Hùng áp sát không rời, dập cặc mạnh như vủ bảo. Ánh mắt long lanh, Thánh Cô đổi giọng ca, từ ngân nga kéo dài sang thổn thức dồn dập. Cười khúc khích, cô Loan nói. Cô được gả cho một vị vua cũa người Thượng trên miền thượng du Bắc Việt. Vừa chúc tụng Hùng, ánh mắt hai cô nhìn chàng với nhiều cảm tình và mến phục. Đôi vú to lớn cũa cô áp vào lưng. Nhìn vào hai tấm đồ này, tâm hồn Hùng không khỏi chấn động. – Anh chạy trước đi, để em chặn bọn họ lại cho …. Luồng chân khí từ người Hùng bảo đảm cho Thánh Cô được tỉnh táo.